Hậu tinh thần biến quyển 9 :Hồng Quân giới
Nguồn : 2T
Dịch giả : conkettay+ bachmicongtu
Biên tập: bachmicongtu
Chương 14: Tâm Sự của Tần Vũ
Thần thương tàn tuyết, sau khi vũ trụ đại thành Tần Vũ lợi dụng lượng lớn hồng mộng khí phối hợp huyền hoàng khỉ luyện chế trở lại, tuy bản chất là nhất lưu Hồng Mông Linh Bảo , nhưng uy lực lại không kém so với thiên tôn linh bảo
Hoa liên phân thân, đồng dạng bị Tần Vũ đưa vào Hồng Mông Linh Khí , lấy ra linh hồn ấn ký. Hai kiện nhất lưu Hồng Mông Linh Bảo , có thể xem như vũ khí tùy thân của Tần Vũ, tuy nhiên thành tựu huyền hoàng bất diệt chi thể, không cần hai kiện vũ khí này, lần này toàn bộ lấy ra đưa cho Hồng Quân
.....................................
Nhìn thấy vẻ khiếp sợ của Tần Tư, Tần Vũ cười nói:
“Tiểu Tư, có phải nghĩ thấy phụ thân như thế là không công bằng?”
“Nga, không có, phụ thân, chỉ là không nghĩ tới ngài đem vũ khí tùy thân của ngài đều lấy ra, tiểu Sương nếu gặp lại, khẳng định là không cảm động không được” Tần Tư nói
“Tiểu Tư”
Tần Vũ thở dài
“Ngươi từ sinh ra, liền có được tư chất siêu cao, Lan thúc, Tả Thu Lâm vài vị tiền bối cũng đều rất thích ngươi, nhưng còn tiểu Sương lại khác, từ nhỏ đã bị hào quang của ngươi gây áp lực, một đoạn thời gian vũ trụ của phụ thân còn chưa có đại thành, lại đúng lúc thiên tôn sơn phủ xuống, tất cả đều làm phụ thân cùng mẫu thân sơ sót không quan tâm tiểu Sương, Lan thúc , Tả Thu Lâm cùng vài vị tiền bối đều thích ngươi, còn đối với tiểu Sương liền...”
Tần Tư nói sau đó thở dài
“Những năm gần đây, tiểu Sương một mình tại hạ giới cũng có không ít khổ, tuy nhiên ta biết hắn có con đường của mình phải đi, hơn nữa thành tựu có thể rất cao, nhưng cũng không thể hoàn toàn triệt tiêu lo lắng trong lòng ta, hắn dù sao cũng là con ta... Tiểu Tư thật ra ngươi cùng tiểu Sương trong lòng ta đều giống nhau, các ngươi đều là những đứa nhỏ của ta, cho nên thành tựu của các ngươi cao hay thấp, thật ra ta không thèm để ý đến; ta cùng mẫu thân ngươi đã gặp tiểu Sương lại không nói với hắn một lời, tuy nhiên ta chính mình hiểu được đây là vì tiểu Sương, nhưng đứng ở góc độ một người cha, cảm thấy có chút thua thiệt tiểu Sương. Hai kiện này trải qua ta cải tạo thành nhất lưu Hồng Mông Linh Bảo , từng theo ta rất nhiều năm , cũng giúp ta giải quyết không ít phiền toái, hai kiện nhất lưu hồng mộng linh bảo này cho hắn, coi như là ta người cha này chia ra tâm thần để lại bên người hắn”
.............
Tàn tuyết thần thương, hoa liên phân thân, đây đều là Tần Vũ đã dùng trong những năm chinh chiến, hôm nay trải qua cải tạo, lẳng lặng nằm ở trong tay Hồng Quân ...
Tần Tư vỗ vỗ bả vai Tần Sương
“Tiểu Sương, phụ thân lúc ấy cho ta hai kiện nhất lưu hông mông linh bảo này nói với ta, phụ thân nghĩ ngươi có chút thua thiệt, lần này hai kiện Hồng Mông Linh Bảo là của phụ thân chia ra tâm thần ở lại bên người ngươi.. thật ra phụ thân thực là thương ngươi, chúng ta hai huynh đệ, đối cha mẹ đều giống nhau...”
Hồng Quân nước mắt theo khóe mắt trào ra, thì thào nói:
“Đại ca đệ biết, lúc trước đều tại đệ không đúng, đều trách đệ, nghĩ đến cha mẹ chê baitư chất của đệ, thì phải li khai gia đình...”
Sau khi nói, thanh âm Hồng Quân có chút nghẹn ngào
“ Tốt lắm, tiểu Sương, đừng khóc, hiện tại ngươi đường đường là thần vương, khóc thì còn gì hình tượng” Tần Tư cười trêu ghẹo
Hồng Quân lau nước mắt, cười nói
“Được, đại ca, ta không khóc, chúng ta đi ra ngoài thôi”
Giải trừ không gian bích chướng, hai huynh đệ xuất hiện trước mặt mọi người, Hồng Quân đã thu hai kiện Hồng Mông Linh Bảo vào cơ thể. Luyện hóa nhất lưu Hồng Mông Linh Bảo cần phải thời gian mười vạn năm, hiện taị Hồng Quân không có nhiều thời gian như thế.
Ngoài không gian bích chướng lúc này có thêm bốn người, đó là Ngao Phương, Lam Diệp, Băng Phong cùng với Phương Sùng. Lúc nhóm Hồng Quân đến thì ba người liền phát hiện, lập tức đi tới xem người đến là ai, mới biết được Tần Tư cùng Hồng Quân vốn là hai huynh đệ , giờ phút này không gian ngăn cách tựa hồ là có sự tình trọng yếu cần cần trò chuyện với nhau.
Tần Tư thấy bốn người đã đến, lập tức hưng phấn đi đến, lôi kéo Hồng Quân đi đến trước mặt Phương Sùng , chỉ vào Phương Sùng
“Tiểu Sương, đệ có biết ông ta là ai không?”
Tần Sương ngẩn ra, gặp Phương Sùng một thân màu đen khôi giáp, cả người có vẻ anh vũ bất phàm, nghĩ đến nát óc cũng cũng tìm không ra một điểm tim tức về người này
“Ha Ha , không biết phải không tiểu Sương, vị này chính là Ám Điện Bằng vương Phương Sùng” Tần Tư đắc ý giới thiệu
“Phương Sùng?”
Hồng Quân cùng bắt đầu giống Tần Tư, cái tên này đều có vẻ có chút lạ lẫm, chẳng qua khoảnh khắc Hồng Quân đã nghĩ được, miệng há hốc, kinh ngạc nói
“Ngài...Ngài chính là phụ thân của tam thúc? Này ...Ta nên như thế nào...”
Hồng Quân suy nghĩ mình nên như thế nào xưng hô Phương Sùng, Tần Tư ở một bên âm hiểm không nói, chờ Hồng Quân kêu Phương Sùng tam gia gia
Phương Sùng đối Tần Tư cười mắng
“Tiểu tử ngươi thật là giảo hoạt, đối với đệ đệ của mình cũng tính kế a”
Tiếp đó quay đầu nhìn Hồng Quân nói
“Ngươi gọi là Tần Sương à, không có việc gì, ngươi giống với đại ca ngươi kêu là Phương đại ca đi, chúng ta không cần bàn luận nhiều như vậy về bối phận, cùng tính tình thì đều là huynh đệ”
“Phương ...Phương đại ca”
Hồng Quân thủy chung nghĩ xưng hô thế này có chút không được, nhưng đại ca trước đó đều như vậy gọi, chính mình cũng không được thay đổi
“Tiểu Sương, tới đây, tới đây, liền giới thiệu cho ngươi một người”
Tần Tư kéo Hồng Quân tới trước mặt Băng Nghiên, lôi kéo tay Băng Nghiên, cười gian nói
“Tiểu Sương, ngươi nhớ rõ, cha từng làm kim hình quân đời thứ bảy Vạn Đa Nhâm”
Hồng Quân cũng ngẩn ra, không rõ Tần Tư muốn nói cái gì
“Hắc Hắc, vị này, gọi là Băng Nghiên, là đệ tam nhâm kim hình quân”
Tần Tư đắc ý nói
“Đệ ...Đệ tam nhâm?”
Hồng Quân kinh ngạc nói
Thần sắc đắc ý trên mặt Tần Tư càng lớn
“Đúng rồi, tiểu Sương, ngươi nói, ngươi nên xưng hô như thế nào?”
Hồng Quân hoàn toàn bị bại bởi đại ca, nếu nói thực thì Hồng Quân gọi Băng Nghiên là tổ tông cũng không đủ
“Thôi, xem ra ngươi là đệ đệ của ta, liền bỏ qua nhiều bối phận, trực tiếp kêu là tẩu tẩu là được rồi”
Băng Nghiên nhanh chóng rút tay ra khỏi tay Tần Tư, đỏ mặt nói
“Nói cái gì của ngươi, ta nói muốn là người của người sao chứ?”
Tần Tư cũng không có khách khí, nói Băng Nghiên là người yêu của mình
“Nói đúng rồi, đó là muội nhận lời đó chứ”
Băng Nghiên giãy dụa hai chân , liền không hề nhúc nhích, mặc cho Tần Tư ôm
“Tẩu....Tẩu tẩu?”
Hông Quân càng kinh ngạc, chẳng qua nhìn thấy động tác của hai người, cũng tin tưởng chuyện này là thật
“Đại ca, ta thấy huynh tốt nhất lúc gặp phụ thân cùng người nói về bối phận đi nhé”
“Ai ...này”
Mặt Tần Tư đỏ mặt, đích xác, nếu bàn về bối phận, Tần Vũ phải thấp hơn so với Tần Tư không biết bao nhiêu lần
“Ai, tu chân có thành quả đều có vô hạn năm tháng, nói về bối phận, thì loạn thất bát tao(lộn tùng phèo, không hiểu thế nào). hay là luận các thật là tốt” Phương Sùng cảm thán nói
Huynh đệ gặp mặt, hai người đều rất cao hứng, Tuyết Hành cùng Tả Thu Mi, bằng vào thực lực rất nhanh dung nhập vào vòng luẩn quẩn này, vì Tần Tư khẩn cầu, Ngao Phương vì Hồng Quân bố trí một cái thời gian với tỉ lệ không gian 1:10000 để Hồng Quân luyện chế hai kiện nhất lưu Hồng Mông Linh Bảo kia
Tần Tư cũng vì yêu cầu của mọi người tiến vào không gian thời gian gia tốc, lý do rất đơn giản, hiện tại trong các thần vương này, chỉ có Tần Tư không có lĩnh ngộ được thời gian pháp tắc, chờ hắn lĩnh ngộ được thời gian pháp tắc, phối hợp với nhất lưu Hồng Mông Linh Bảo , đó mới là thân vương chân chính lợi hại
Thời gian mười năm trôi qua rất nhanh, thậm chí nhanh đến Lưu Quang không có nghĩ được như thế nào mới có thể phá được phòng ngự hình Hồng Mông Linh Bảo của Tần Tư, chỉ có thể phái người không có việc gì thì gây nhiễu loạn ám yêu cốc
Hồng Quân thực thông minh, lợi dụng tám vạn năm thời gian luyện hóa hoa liên phân thân, đồng thời lợi dụng hoa liên phân thân cũng là Hồng Mông Linh Bảo để luyện hóa tàn tuyết thần thương, còn mình thì lợi dụng hai vạn năm lĩnh ngộ thời gian pháp tắc. Hồng Quân cũng những người khác bất đồng, từ kỳ ngộ lần trước, hắn chính mình liền thường xuyên cảm giác được mình tựa như là một bộ phận của không gian này, hơn nữa Hồng Quân có thể ứng dụng một bộ phận thời gian gia tốc pháp tắc, cho nên lúc đắm chìm trong lĩnh ngộ thời pháp tắc thì tốc độ nhanh hơn rất nhiều
Tám ngàn năm thời gian, hoa liên phân thân hoàn toàn luyện hóa tàn tuyết thần thương, hai vạn năm qua đi, Hồng Quân cơ hồ đã hoàn toàn lĩnh ngộ thời gian gia tốc pháp tắc
“Hô!” Dựa theo ước định, mười năm qua đi, Ngao Phương bỏ qua sự duy trì của thời gian gia tốc
“Ha ha, ta đúng là thiên tài!”
Tần Tư vừa ra khỏi trận pháp liền đắc ý cười to nói
Hồng Quân thì mỉm cười không nói gì, so sánh với Tần Tư, tính cách hắn phải ngại ngùng rất nhiều
“Nga?Như vậy tự tin, lĩnh ngộ được bao nhiêu?” Phương Sùng cười hỏi
“Ta hiện tại tuyệt đối có thể duy trì một cái không gian thời gian gia tốc năm ngàn lần” Tần Tư đắc ý nói
Hồng Quân còn lại cười thầm
“Năm ngàn lần, hiện tại mình có thể như Ngao Phương duy trì một vạn lần”
“Mới năm ngàn lần, ta so với ngươi mạnh hơn” Băng Nghiên không lưu tình đả kích Tần Tư
“Thiết” Tần Tư khinh thường nói “Pháp tắc này, không riêng phải lĩnh ngộ còn muốn là lý giải cùng vận dụng, ta tuy nhiên chỉ có năm ngàn lần thời gian gia tốc, nhưng khi động thủ, ngươi tuyệt đối không phải là đối thủ của ta”
Tần Tư điểm ấy hoàn toàn là ảnh hưởng bởi Khương Lan, cho dù thần vương đồng thời lĩnh ngộ thời gian gia tốc, Khương Lan cho dù một mình đấu với hai người, đều có tuyệt đối nắm chắc thắng, đây là vận dụng sự ảo diệu
“Quỷ mới tin ngươi” Băng Nghiên liếc mắt Tần Tư
“Ha ha, Nghiên nhi, không bằng chúng ta tỷ thí một chút, cho ngươi thấy cái gì là lý giải cùng vận dụng”
Tần Tư khiêu khích nói
“Đương nhiên ta tuyệt đối không dùng Hồng Mông Linh Bảo ” Tần Tư cam đoan nói
“Tỷ thí liền tỷ thí, ai sợ ngươi”
Băng Nghiên vừa dứt lời, thân ảnh đã hoàn toàn biến mất, lúc xuất hiện thì đã ở phía sau Tần Tư
“Hô!” Nắm tay màu vàng mang theo tiếng gió rít mãnh liệt hướng phía sau lưng Tần Tư nện xuống. Trong giây lát đó nắm tay phảng phất như là biến mất
Tần Tư cười, tâm ý vừa động, nhất thời không gian bên người đã xảy ra biến hóa, sau đó nhẹ nhàng xoay người, ban tay thong thả đánh ra
Băng Nghiên vốn cảm giác nắm tay của mình lập tức có thể đánh vào thân thể Tần Tư thì xảy ra biến hóa, một tầng tầng hàng rào không gian ngăn cản nắm tay không thể tiến lên, Tần Tư lúc này mới dễ dàng xoay người tránh đi, đồng thời phản thủ vi công, một chưởng đánh ra, bàn tay trong khoảnh khắc gia tốc lên cực hạn
“Còn không phải giống nhau , cái gì lý giải cùng vận dụng”
Băng Nghiên khinh thường nói, khoảnh khắc thân thể gia tốc tránh đi, đồng thời thân thể liền động, thời gian gia tốc vận dụng đến cực hạn, nắm tay gắt gao muốn đánh ra.
Tần Tư cười, cười giảo hoạt , nắm tay Băng Nghiên còn không kịp đánh ra, đột nhiên phát hiện, thân thể của mình đã đột nhiên gia tốc mấy ngàn lần, còn không có kịp phản ứng liền bị Tần Tư đối diện ôm thật.
“ Này…quả nhiên đối với đối phương gia tốc, khi Băng Nghiên chưa còn kịp tung quyền, nếu như lúc này Tần Tư có vũ khí thì…” Lam Diệp khiếp sợ nói. Băng Nghiên vốn tưởng rằng khi xuất quyền thân thể liền động, vốn nghĩ khi xuất quyền nàng liền gia tốc đến mức tận cùng, lại không thể nghĩ được Tần Tư quả nhiên trong lúc như thế có thể kín đáo phân tích động tác của đối thủ, khi cơ thể Băng Nghiên vừa động, trong khoảnh khắc hắn gia tốc. Nắm đấm của Băng Nghiên vừa đưa ra chưa kịp đến ngực của Tần Tư thì thân thể Tần Tư đã áp sát, nhìn qua tựa như Băng Nghiên bổ nhào vào người của Tần Tư
Hồng Quân cũng có chút khiếp sợ “ Đại ca quả nhiên là thiên tài, mới mười vạn năm thời gian mà đối với không gian pháp tắc có thể lĩnh ngộ đến mức như vậy, vận dụng thời gian pháp tắc chỉ sợ không kém hơn Lan ông nội bao nhiêu” Hồng Quân tự nhận phương thức chiến đấu của hắn quả thật sự hơn Tần Tư không ít, nhưng lĩnh ngộ thì…
“ Tốt lắm, đừng có làm loạn lên nữa, lại có người đến quấy rối” Băng Phong nhíu mày nói “ Tên Lưu Quang kia cũng là khinh người quá đáng, mười năm qua đã năm lần bảy lượt đến làm phiền”
“ Nga? Lưu Quang đại đế?” Hồng Quân nghe xong nhíu nhíu mày, hắn tới không gian này không lâu, căn bản chưa từng nghe tới danh hào của Lưu Quang.
“ Đại ca, chúng ta có phải là làm mất mặt cha không, ở nơi này bị người ta khi dễ” Hồng Quân nói.
“ Ta cũng nghĩ như vậy, Tiểu Sương, chúng ta phải giữ thể diện cho cha, muốn khi dễ cũng không thể khi dễ Tần gia của chúng ta” Tần Tư buông Băng Nghiên ra phẫn nộ nói.