Mẹ thuong iu!!
Là 1 thằng con trai, là 1 đấng nam nhi, dù bắt gặp những nỗi đau như thế nào cũng ko dc rơi nuoc mắt. Con đã từng như thế, đã tùng cố gắng để truóc mặt mẹ con không vỡ òa ra khóc như 1 đứa trẻ, nhưng trái tim con đau lắm mẹ bik không??
Con không thể khóc như trái tim 1 thằng con trai cứng rắn đã không thể chịu dựng nổi. Mẹ sẽ ra đi, con đã biết, đã chuẩn bị tất cả nhưng sao trái tim con rạn vỡ đến thế hả mẹ.!
Đôi vai gầy của mẹ đã bao bọc, che chở con trong cuộc sống còn nhiều nỗi đau và sự oan trái. Con chưa thể làm dc gi` cho mẹ thi` mẹ đã vội vã ra đi.
Con ko biết fải đối mặt với sự thật mẹ sẽ ra đi vĩnh viễn ko còn bên cạnh con như thế nào. Giờ này mẹ đã sang bên kia của thế giới, liệu đã rũ bỏ được những đau đớn về thể xác và tâm hồn chưa mẹ! Con không thể đứng vững trên đôi chân của mình, con ước minh` có thể thay thế được vị trí của mẹ, để những nỗi đau về thể xác, để 1 thằng kon trai to lớn ,vạm vỡ như con có thể gánh thay cho mẹ. Con ko khóc bằng những giọt nước mắt mà con khóc bằng những nỗi đau, khóc bằng sự vật vã trong tâm hồn con. Con mãi chỉ là đúa trẻ không bao giờ lớn trong mẹ và giờ đây khi mẹ ra đi con biết rằng đứa trẻ trong con sẽ fải thay đổi suy nghĩ và cách sống. Sẽ không còn những tối đi chơi đêm về khuya để mẹ phải chờ đợi trong lo âu khắc khoải. Sẽ không còn những chièu thảnh thơi đánh bóng để khi về có mẹ chờ sẵn cơm. Sẽ không còn dám dầm mưa đội nắng đến fát bệnh để về có mẹ lo lắng bắt xông hơi chữa cảm bằng nồi là mẹ tìm được trong vườn. ...Bởi tất cả những điều này sẽ ko bao giờ được lặp lại, bởi vì sẽ không còn ai chờ đợi con như mẹ đã chờ đợi.
Con thấy bất lực vì đã chẳng thể thay đổi được số phận, sinh mạng của mẹ, con chỉ biết rằng người mà con thương iu nhất trên thế gian đã rời bỏ con. Ở nơi ấy, con vẫn tin mẹ sẽ theo dõi theo từng bước đi của con dù mẹ mãi mãi không còn bên cạnh con. Nhưng mất mẹ, trái tim con 1 nửa đã ko bao giờ lành lặn............