Zậy là một ngày buồn trôi qua, nổi nhớ về anh ko thể phai nhạt , nó cứ được bảo lưu trong tâm trí em , em nhớ lại những năm tháng bên nhau.. Anh ak , em nhớ anh , nhớ nhiều lắm...Đi mãi trên con đường mà sao em thấy con đường thật lạnh lẽo , lạnh đến tê tái, từng bước chậm rãi đi em thấy sao ma bàn chân em thật nặng nề...xung quanh em mọi vật như đang buồn với nỗi buồn của em... một bước , hai bước...Anh ơi.. em thật sự ko bít làm sao , ko bít phải tiếp tục vươn lên sống mà thiếu anh được ko nữa?...nhìn mọi ng đi bên cạnh nhau ma em thấy buồn lắm....Chắc hẳn giờ đây anh đã quên em thật rồi , nhưng em thì ko thể quên anh....Em còn nhớ mãi những lời anh nói , anh nói mãi yêu em , mãi gần bên em , sẽ ko buong tay em , mãi bên em , mãi ko rời xa em , dù một giây , một phút... NHưng tại sao ....tại sao... lời nói kia chẳng lẽ chỉ la nói vu vơ sao anh .... Em ko muốn chấp nhận ,ko muốn mất anh , ....Những năm tháng ngọt ngào , hạnh phúc của em và anh chẳng lẽ ko co nghĩa lý gì sao anh....Thật sự anh đã ko còn yêu em , thật sự anh đã quên lời hứa của đôi mình.Cái ngày buồn nhất , đau đớn nhất là khi anh nói chia tay , anh muốn em hãy quên anh đi .... em ...em....em..... ko thể ,em ko dám tin, ko muốn mất anh....Sao đôi mắt anh giờ đây thật lạnh lùng , anh ko bít cảm giác em lúc này sao???anh đã quay mặt bước đi ko quay lại dù chỉ một lần...nhìn anh đi trái tim em như chết lặng....nước mắt em chảy dài trên khoé mi.....nhưng em sẻ cố gắng ko khóc sẽ cố mỉm cười.....cố ....cố.....ko để anh thấy em khóc....sẽ ko làm anh bận tâm.....dù trái tim em sẽ khóc cho chinh em, khóc cho nỗi đau của em.....giờ đây một mình em nhớ về anh .....ko bít anh có còn nhớ đến ng đã mãi yêu anh....mãi mãi ko quên anh....và con tim em sẽ mãi mãi chờ đợi một ng đã đi nhưng ko trở về.......